Chúa nhật 30 Thường niên năm B - Khánh nhật Truyền giáo (Mc 16,15-20)

Đức GiêSu Đã, Đang Và Mãi Mãi Yêu Chúng Ta Cho Đến Cùng

"Tình yêu Đức Kitô thúc bách chúng ta"

Chúa nhật 30 Thường niên năm B - Khánh nhật Truyền giáo (Mc 16,15-20)

Chúa nhật 30 Thường niên năm B - Khánh nhật Truyền giáo (Mc 16,15-20)

“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ,
loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” (Mc 16, 15)

Bài Ðọc I: Is 53, 10-11

“Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ thấy một dòng dõi trường tồn”.

Bài trích sách Tiên tri Isaia.

Chúa đã muốn hành hạ người trong đau khổ. Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ thấy một dòng dõi trường tồn, và nhờ người, ý định của Chúa sẽ thành tựu. Nhờ nỗi khổ tâm của người, người sẽ thấy và sẽ được thoả mãn. Nhờ sự thông biết, tôi tớ công chính của Ta sẽ công chính hoá nhiều người, sẽ gánh lấy những tội ác của họ.

Bài Ðọc II: Dt 4, 14-16

“Chúng ta hãy cậy trông vững vàng mà tiến đến trước toà ân sủng”.

Bài trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Anh em thân mến, chúng ta có một Thượng tế cao cả đã đi qua các tầng trời, là Ðức Giêsu, Con Thiên Chúa, nên chúng ta hãy giữ vững việc tuyên xưng đức tin của chúng ta. Vì chưng, không phải chúng ta có vị Thượng tế không thể cảm thông sự yếu đuối của chúng ta, trái lại, Người đã từng chịu thử thách bằng mọi cách như chúng ta, ngoại trừ tội lỗi. Vậy chúng ta hãy cậy trông vững vàng mà tiến đến trước toà ân sủng, ngõ hầu lãnh nhận lòng từ bi và tìm kiếm ân sủng để gặp được ơn phù trợ kịp thời.

 

Tin mừng: Mc 16, 15-20

15 Và Ðức Giêsu nói với các môn đệ: “Hãy đi khắp cả thiên hạ rao giảng tin mừng cho mọi loài thụ tạo. 16 Ai tin cùng chịu thanh tẩy thì sẽ được cứu, còn ai không tin thì sẽ bị luận tội.

17 Những dấu lạ này sẽ tháp tùng kẻ tin: nhân danh Ta, chúng sẽ trừ quỉ, nói các thứ tiếng, 18 Chúng sẽ cầm rắn trong tay, và dẫu có uống nhằm thuốc độc, thuốc độc cũng chẳng hại được chúng; chúng sẽ đặt tay cho kẻ liệt lào và họ sẽ được an lành mạnh khỏe”.

19 Vậy sau khi đã nói với họ rồi, Chúa Giêsu được nhắc về trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. 20 Còn họ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng họ hoạt động, và củng cố lời bởi phép lạ kèm theo.

 

1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

Ðức Giêsu đã trao cho các môn đệ nhiệm vụ trọng đại: “Hãy đi rao giảng Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo”

Trước khi xa nhau, người ta thường trao tặng nhau những lời nói, nhưng kỷ niệm thân thương và quý trọng nhất. Sứ vụ rao giảng Tin Mừng được lãnh nhận từ Cha, giờ đây trước khi về cùng Cha. Ðức Giêsu lại trao gởi nơi những môn đệ thân tín để tiếp nối sứ vụ của Ngài: đem tình yêu đem sự sống đến cho mọi loài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, là những Kitô hữu, là những môn đệ của Ngài nhưng có bao giờ chúng con ý thức được nhiệm vụ Chúa trao cho chúng con là cần kíp đâu ? Cuộc sống của chúng con cứ xoay quanh: cơm - áo - bạc- tiền. Còn việc rao giảng Tin Mừng, con tưởng là nhiệm vụ của hàng Giám Mục và các Tu Sĩ. Xin cho chúng con ý thức lại cuộc sống và việc làm của chúng con, là những phương cách hữu hiệu nhất đem Tin Mừng của Chúa đến với mọi người. Ước gì mỗi ngày cuộc sống của chúng con là chứng từ sống động nhất đem tình yêu của Chúa đến với tha nhân. Amen.

Ghi nhớ: “Người chọn mười hai vị mà Người gọi là tông đồ”.

 

2. Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Con người thường có hai thái độ sống đối nghịch nhau. Một bên là những người chỉ biết có việc đạo. Sống dưới đất nhưng lòng trí để cả ở trên trời. Không tha thiết gì với những người chung quanh. Không tham gia những sinh hoạt xã hội. Khinh chê tất cả những giá trị ở đời này. Ngược lại, bên kia là những người sống như chỉ biết có việc đời. Chỉ coi trọng những giá trị vật chất. Chỉ biết có đời này. Sống là còn. Chết là hết. Cả hai thái độ đều bất cập.

Như thế trời là niềm hy vọng của con người. Con người không còn bị trói chặt vào trần gian. Định mệnh của con người không phải chỉ là đớn đau sầu khổ. Số phận con người không phải sinh ra để rồi tàn lụi. Trời cho con người một lối thoát. Trời mở ra cho con người một chân trời hạnh phúc. Trời cho con người một cơ hội triển nở đến vô biên.

Trời nâng cao địa vị con người. Có trời, con người không còn bị xếp ngang hàng với súc vật. Súc vật sinh ra để tàn lụi. Con người sinh ra để triển nở, để vượt qua số phận, để đạt tới địa vị con Thiên Chúa. Có trời, con người sẽ được nâng lên ngang hàng thần thánh.

Tuy nhiên, trời không phải xây dựng trong mây trong gió, nhưng được xây dựng trong cuộc sống trần gian. Trời không phải là cõi mơ mộng viển vông, nhưng đã bắt đầu ngay trong thực tế cuộc đời hiện tại.

Chính vì thế mà hai thiên thần áo trắng đã bảo các môn đệ đừng đứng nhìn trời mãi làm chi, nhưng phải trở về mà lo chu toàn nhiệm vụ.

Chính vì thế mà trước khi lên trời, Chúa căn dặn các môn đệ hãy đi làm việc cho nước Chúa. Sống và làm việc ở trần gian, đó là một nhiệm vụ phải chu toàn. Hoàn thành nhiệm vụ ở trần gian, đó là điều kiện để đạt tới hạnh phúc nước trời.

Chính Đức Giêsu cũng đã chu toàn nhiệm vụ ở trần gian rồi mới lên trời. Nhiệm vụ đó là đi rao giảng tin mừng khắp nơi. Đi đến đâu là thi ân giáng phúc đến đấy. Đi đến đâu là đem yêu thương đến đấy.

Hôm nay Chúa cũng sai các môn đệ và chúng ta đi rao giảng Tin mừng khắp thế gian. Hãy đi làm mọi việc tốt đẹp cho mọi người.

Làm việc tốt đẹp ở trần gian đó là góp phần xây dựng nước trời. Góp phần xây dựng trần gian đó là dọn chỗ ở trên nước trời. Trần gian không phải là nơi cho ta bám víu vì không vĩnh cửu. Nhưng trần gian là cơ hội cho ta đạt tới nước trời.

Chính vì thế, người môn đệ của Chúa phải sống giữa trần gian, phải yêu mến trần gian, phải xây dựng trần gian. Vì trần gian là nơi Chúa sai ta đến làm việc.

Tuy nhiên người Kitô hữu làm việc ở trần gian mà lòng vẫn hướng lên quê trời. Yêu mến trần gian vì nước trời. Yêu mến trần gian để biến trần gian thành nước trời bằng việc rao giảng Tin Mừng ngang qua lời nói, gương sáng và những việc làm cụ thể.

 

3. Suy niệm (Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)

NGƯỜI GỌI ANH- ANH THEO NGƯỜI

Tin Mừng Máccô kể chuyện Đức Giêsu chữa hai người mù.

Một người ở Bếtsaiđa, khi Ngài và các môn đệ

bắt đầu cuộc hành trình lên Giêrusalem (Mc 8,22-26).

Người kia, ở cuối cuộc hành trình này (Mc 10,46-52),

khi Ngài ra khỏi Giêricô để chuẩn bị vào Giêrusalem.

Anh mù ở Bếtsaiđa được người ta dẫn tới xin chữa.

Còn anh mù Ba-ti-mê trong bài Tin Mừng ta vừa nghe

thì ngồi ăn xin bên vệ đường ở Giêricô để kiếm sống.

Chắc anh nghĩ  hôm nay sẽ là một ngày như mọi ngày.

Anh sống nhờ lòng tốt của những khách hành hương

lên đền thờ Giêrusalem qua ngả Giêricô.

Bỗng anh nghe những bước chân của một đám đông lớn,

và anh vui khi nghe biết có Đức Giêsu trong đoàn người.

Anh đã biết tiếng của vị ngôn sứ ở vùng Nadarét này.

Ngài có thể chữa bệnh, trừ quỷ và hoàn sinh kẻ chết.

Ngài đã dùng mấy ổ bánh để nuôi cả đám đông.

Từ lâu anh mong có dịp gặp Ngài,

hy vọng Ngài cho đôi mắt anh được sáng.

Bây giờ Ngài đang đi ngang, trước mặt anh.

Cơ hội cho một cuộc hạnh ngộ đã đến gần,

dù Ngài không thấy anh, và anh cũng không thấy Ngài.

Làm sao báo cho Ngài biết là anh đang chờ Ngài?

Anh chỉ có một thứ vũ khí là tiếng kêu.

Anh tin rằng chỉ cần Ngài nghe được tiếng kêu của anh

là Ngài biết có một người đang cần trợ giúp.

Anh đã cố kêu thật to, gọi tên riêng của Ngài,

tuyên xưng Ngài là Đấng Mêsia, Con vua Đavít.

Anh chẳng xin gì, chỉ xin Ngài dủ tình thương xót.

Tiếng kêu thống thiết của anh chứa niềm tin và hy vọng.

Càng bắt anh im đi, anh càng kêu to hơn.

Tiếng kêu kiên trì đã chạm đến trái tim Đức Giêsu,

làm Ngài dừng chân, khiến cả nhóm cũng dừng chân.

Anh mù đã gọi Đức Giêsu, bây giờ đến lượt Ngài gọi anh.

Rõ ràng Ngài muốn gặp anh, dù chưa biết anh là ai.

Khi nghe biết Đức Giêsu gọi mình, anh vội vã đứng dậy,

vất lại chiếc áo choàng vướng víu để đến với Ngài.

Đức Giêsu biết anh cần gì,

nhưng vẫn hỏi câu Ngài từng hỏi Giacôbê và Gioan:

“Anh muốn tôi làm gì cho anh?” (Mc 10,36).                                                                                                                                                                                                         

Anh không xin được ngồi ghế cao trong vinh quang,

anh chỉ xin được thấy, đôi mắt thoát cảnh mù lòa,

để khỏi phải sống bằng tiền bố thí.

Không thấy nói Đức Giêsu đã làm gì để chữa mắt anh.

Chỉ biết anh nhìn thấy được, ngay sau khi Ngài nói:

“Anh hãy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh!”

“Anh hãy đi!”: Đức Giêsu đã nói như thế với anh nhà giàu.

Anh hãy đi, bán, cho, rồi trở lại và theo tôi (Mc 10,21).

Ngài mời anh nhà giàu theo Ngài làm môn đệ,

nhưng anh không buông bỏ được của cải để theo.

Giờ đây Đức Giêsu cũng bảo anh mù hãy đi,

nhưng không thấy Ngài mời anh theo làm môn đệ.

Vậy mà ngay sau khi được sáng mắt,

anh đã đi theo Ngài lên Giêrusalem.

Anh không ngồi ở vệ đường nữa,

nhưng nhập với đám đông theo Ngài trên đường.

Có một cuộc đổi đời chỉ sau một lần gặp gỡ.

Không rõ sau này anh có vào nhóm  của Thầy không,

có theo Thầy Giêsu đến hết cuộc Khổ nạn không.

Điều quý nơi anh là lòng khao khát muốn gặp Thầy.

Xưa nay chẳng ai gặp được Thầy mà không cần nỗ lực.

Ông Dakêu đã phải chạy và phải leo lên cây.

Anh mù phải kêu to, át tiếng đám người quát nạt.

Xin cho mắt và lòng tôi bừng sáng, nhờ gặp được Giêsu.

LỜI NGUYỆN

Lạy Chúa Giêsu,

Ai trong chúng con cũng có những điểm mù,

những vùng tối, nơi chúng con không thấy về mình,

nhưng người khác lại thấy rõ.

Chính vì thế chúng con cần nhau để ra khỏi sự mù lòa,

cần lắng nghe để biết về mình nhờ người khác,

cần cởi mở để cho người khác biết về mình.

Lạy Chúa Giêsu là Ánh sáng,

Chẳng ai trong chúng con muốn mình bị khiếm thị,

nhưng chúng con vẫn hay ở lại trong bóng tối,

vì bóng tối cho chúng con sự yên ổn,

và che giấu điều chúng con không muốn thấy nơi mình.

Xin cho chúng con dám mở ra để gặp ánh sáng

nơi những người khác ý kiến, khác lập trường,

nhờ đó những góc khuất được vén mở.

Lạy Chúa Giêsu,

xin cho chúng con khát mong ánh sáng của sự thật

hơn người mù mong sáng mắt.

Xin cho chúng con cùng nhau tìm kiếm ánh sáng Chúa

với trọn cả tâm hồn,

để ánh sáng Chúa giải phóng chúng con.

Tag: