Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó.
Bài đọc 1: Xp 2,3; 3,12-13
Ta sẽ cho sót lại giữa ngươi một dân nghèo hèn và bé nhỏ.
Bài trích sách ngôn sứ Xô-phô-ni-a.
23Hỡi tất cả những ai nghèo hèn trong xứ sở,
những kẻ thi hành mệnh lệnh của Đức Chúa,
anh em hãy tìm kiếm Người;
hãy tìm sự công chính, hãy tìm đức khiêm nhường
thì may ra anh em sẽ được che chở
trong ngày thịnh nộ của Đức Chúa.
312Ta sẽ cho sót lại giữa ngươi một dân nghèo hèn và bé nhỏ;
chúng sẽ tìm nương ẩn nơi danh Đức Chúa.
13Số dân Ít-ra-en còn sót lại
sẽ không làm chuyện tàn ác bất công,
cũng không ăn gian nói dối
và miệng lưỡi chúng sẽ không còn phỉnh gạt.
Nhưng chúng sẽ được chăn dắt và nghỉ ngơi
mà không còn bị ai làm cho khiếp sợ.
Đáp ca: Tv 145,6b-7a.7b-8.9-10 (Đ. Mt 5,3)
Đ.Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
6bChúa là Đấng giữ lòng trung tín mãi muôn đời,7axử công minh cho người bị áp bức,
ban lương thực cho kẻ đói ăn.
Đ.Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
7bChúa giải phóng những ai tù tội,8Chúa mở mắt cho kẻ mù loà.
Chúa cho kẻ bị dìm xuống đứng thẳng lên,
Chúa yêu chuộng những người công chính.
Đ.Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
9Chúa phù trợ những khách ngoại kiều,
Người nâng đỡ cô nhi quả phụ,
nhưng phá vỡ mưu đồ bọn ác nhân.10Chúa nắm giữ vương quyền muôn muôn thuở,
Xi-on hỡi, Chúa Trời ngươi hiển trị ngàn đời.
Đ.Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
Bài đọc 2: 1 Cr 1,26-31
Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.
26 Thưa anh em, anh em thử nghĩ lại xem: khi anh em được Chúa kêu gọi, thì trong anh em đâu có mấy kẻ khôn ngoan trước mặt người đời, đâu có mấy người quyền thế, mấy người quý phái. 27 Song những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh; 28 những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, 29 hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người. 30 Phần anh em, chính nhờ Thiên Chúa mà anh em được hiện hữu trong Đức Ki-tô Giê-su, Đấng đã trở nên sự khôn ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa, Đấng đã làm cho anh em trở nên công chính, đã thánh hoá và cứu chuộc anh em, 31 hợp như lời đã chép rằng: Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa.
Tin mừng: Mt 5,1-12a
1 Khi ấy, thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên. 2 Người lên tiếng dạy họ rằng:
3 “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
vì Nước Trời là của họ.
4 Phúc thay ai hiền lành,
vì họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
5 Phúc thay ai sầu khổ,
vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
6 Phúc thay ai khát khao nên người công chính,
vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.
7 Phúc thay ai xót thương người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
8 Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch,
vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
9 Phúc thay ai xây dựng hoà bình,
vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
10 Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính,
vì Nước Trời là của họ.
11 Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại
và vu khống đủ điều xấu xa.
12a Anh em hãy vui mừng hớn hở,
vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.”
Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Suy niệm: Mở đầu bài giảng trên núi, Ðức Giêsu tuyên bố những điều kỳ lạ. Những điều người đời cho là mối hại thì Ngài lại bảo là mối phúc. Nghèo khó, ưu phiền, bị bách hại... Những điều người đời trốn tránh thì Ðức Giêsu lại ca tụng. Ðức Giêsu loan báo một số điều mà người đời khó chấp nhận. Phải chăng Ðức Giêsu chủ trương phản tiến bộ? Phải chăng giáo thuyết của Ðức Giêsu đề cao thụ động, an phận? Chúng ta hãy xin Thánh Thần của Ðức Giêsu giúp chúng ta hiểu được ý nghĩa của sứ điệp.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến soi sáng cho chúng con hiểu được giáo huấn của Ðức Giêsu trong đoạn Tin Mừng này. Ðức Giêsu, Ngài là Thiên Chúa với tất cả uy quyền tuyệt đối. Tại sao Ngài lại trở nên nghèo hèn như chúng con? Ðức Giêsu suốt một đời chỉ biết dạy dỗ, giúp đỡ những người đau khổ, bệnh tật. Ngài có tội gì mà tại sao bị kết án tử hình?
Nhưng chính nhờ cái chết của Ðức Giêsu mà chúng con được ơn cứu độ. Vâng, lạy Chúa, giờ đây chúng con hiểu được phần nào ý nghĩa của cái nghèo, cái khổ. Nghèo khổ tự nó không phải là mối phúc, nhưng nếu là dấu chứng của một tình yêu vị tha, thì nó sáng chói và trở nên vô giá. Lạy Ðức Giêsu, xin hãy dạy con biết yêu như Chúa yêu. Amen.
Ghi nhớ: “Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó”.
Suy niệm (Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ)
PHẦN THƯỞNG LỚN LAO TRÊN TRỜI
Sống ở đời, tự nhiên ai cũng đi tìm hạnh phúc.
Chẳng ai muốn gặp tai họa.
Chữ phúc hay được treo trong nhà vào ngày Tết.
Nó thường để chỉ những điều tốt lành, vui vẻ, may mắn,
những điều mà con người ai cũng ước mơ.
Người Do-thái cũng coi trọng chữ phúc.
Trong Cựu Ước, ta thấy có khá nhiều câu: “Phúc thay…”
Nói chung, ai sống trung tín theo luật Chúa
và sống tử tế, quảng đại với tha nhân,
người ấy sẽ được hưởng phúc lành Chúa ban.
Phúc ấy bao gồm mọi điều con người mơ ước,
như sống lâu, phú quý, đông con nhiều cháu…
Nhưng bình an là phúc lớn mà người Do-thái ước mong.
Bình an bao gồm mọi ơn phúc Chúa ban cho con người.
Đức Giêsu đi rao giảng lúc Ngài trên ba mươi tuổi.
Ngài đã kêu gọi một số môn đệ đi theo.
Tin mừng mà Ngài rao giảng đó là:
“Anh em hãy hối cải, vì Nước Trời đã đến gần” (Mt 4,17).
Vì Nước Trời đã đến gần rồi, nên cần hối cải,
cần sống một đời sống mới, phù hợp với Nước Chúa.
Đức Giêsu đã lên núi, ngồi xuống như một vị Thầy,
và giảng cho các môn đệ Bài giảng đầu tiên.
Ngài bắt đầu Bài giảng bằng các Mối Phúc,
và Ngài muốn các môn đệ sống các Mối Phúc đó.
Khi nghe Thầy Giêsu nói về các Mối Phúc
ta không thấy Thầy hứa ban cho các môn đệ
của cải trần gian hay những gì loài người coi trọng.
Ngài chỉ hứa làm cho mối dây giữa họ với Thiên Chúa
trở nên thân thiết hơn, và bền chặt hơn.
Thiên Chúa sẽ ủi an những ai sầu khổ,
thỏa mãn những ai khao khát thực thi thánh ý.
Thiên Chúa sẽ xót thương những ai biết xót thương,
và gọi là con những ai xây dựng hòa bình.
Thiên Chúa không cho họ những phúc lộc chóng qua.
Ngài cho họ hưởng nếm Nước Trời ngay từ đời này.
Ngay từ bây giờ, “Nước Trời là của họ” (Mt 5,3.10).
Thiên Chúa không thưởng vật chất ở đời này.
Ngài dành cho họ phần thưởng trên trời (Mt 5,12a).
Các Mối Phúc là con đường Chúa Giêsu đã đi.
Ngài đã nếm sự khó nghèo khi không có chỗ tựa đầu,
khi có lúc thèm ăn một trái vả cho đỡ đói.
Ngài đã trải qua cơn sầu khổ trong Vườn Dầu,
chịu sỉ vả và vu khống đủ điều xấu xa,
cuối cùng chấp nhận cái chết của người bị bách hại.
Chúa Giêsu đã sống hiền lành
trước khi mời ta học sự hiền lành nơi trái tim Ngài.
Trái tim ấy cũng là trái tim trong ngần,
luôn thấy Thiên Chúa và luôn phản chiếu Thiên Chúa.
Trái tim không bị trói buộc bởi những toan tính vị kỷ,
chỉ khao khát làm trọn ý Thiên Chúa.
Trái tim thương xót khi nhìn đến tội nhân, bệnh nhân,
khi thấy đám đông bơ vơ lạc lõng.
Qua cái chết và phục sinh, Ngài đã để lại bình an.
Máu Ngài hòa giải con người với nhau và với Thiên Chúa.
Sống các Mối Phúc là con đường nên thánh của kitô hữu.
Không thể sống nếu không dám liều.
Sống nghèo khó, sống hiền lành, sống trong sạch,
sống công chính đến nỗi chịu bách hại,
thật không dễ sống như thế giữa cuộc đời này.
Sống Mối Phúc không phải là êm ái đi trên cỏ xanh,
xin cho con thấy mình hạnh phúc giữa bao thách đố.
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu,
Trong Bài Giảng trên núi,
Chúa đã dạy con những Mối Phúc của Chúa.
Xin cho con biết sống những mối phúc khác trong Tin mừng.
Xin cho con có phúc như Mẹ Maria,
người đã cưu mang và sinh ra Chúa,
người đã tin Thiên Chúa sẽ thực hiện lời Ngài phán dạy.
Xin cho con hưởng mối phúc của Tôma,
người không thấy mà tin,
hưởng mối phúc của anh đầy tớ
khi chủ về bất ngờ còn thấy tỉnh thức.
Xin cho con có phúc vì đã phục vụ Chúa
nơi người đói khát, trần trụi, yếu đau,
có phúc vì dám cúi xuống rửa chân
cho những người anh em bé nhỏ.
Xin cho con có phúc như Phêrô,
vì được Chúa Cha mặc khải,
có phúc như các tín hữu sơ khai,
dám chịu khổ vì sống công chính, hay chịu sỉ nhục vì Chúa.
Cuối cùng, xin cho con hiểu rằng
vì cho thì có phúc hơn là nhận,
nên mỗi lần con trao đi để người khác hạnh phúc,
con lại thấy Chúa tặng một mối phúc mới cho con.