Ga 20,19-31
1. Cảnh Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ xảy ra khi nào ?
2. Đức Giêsu có báo trước việc mình sẽ đến với các môn đệ không ? Đọc Ga 14,18. 28.
3. Tại sao Chúa Giêsu phục sinh lại cho các ông xem hai bàn tay và cạnh sườn (x. 19,34) ?
4. Đọc Ga 20, 18-29. Ai là những người đã được thấy Chúa ?
5. Tại sao Chúa Giêsu phục sinh sai các môn đệ lên đường ? Đọc Mác-cô 16,15.20; Mát-thêu 28,19-20; Luca 24,47-48; Gioan 20,21. Hai câu Ga 20,21 và Ga 17,18 có gì đặc biệt ?
6. Đức Giêsu phục sinh thổi hơi vào các ông (Ga 20,22), cử chỉ đó cho thấy điều gì ? Tại sao Đấng phục sinh trao ban Thánh Thần cho các môn đệ ? Đọc Ga 14,26; 15,26; 20,23.
7. Bạn nghĩ gì về thái độ của Đức Giêsu đối với ông Tôma được diễn tả trong Ga 20,26-27 ?
8. Đọc Ga 20,28. Lời tuyên xưng đức tin trên đây của Tôma có gì đặc biệt ? Đọc Ga 1,1.
9. Gioan 20,29 là mối phúc dành cho ai ? Đọc mối phúc khác trong Gioan 13,17.
Câu hỏi suy niệm: Theo bạn, thái độ đòi hỏi của ông Tôma trong Ga 20,25 có quá đáng không ? Có khi nào bạn gặp một người giống Tôma ở trong nhóm hay họ đạo của bạn không ? Khi gặp một Tôma, bạn muốn bắt chước Đức Giêsu ở điểm nào trong cách đối xử với người ấy ?
PHẦN TRẢ LỜI
- Chúa Giêsu phục sinh hiện ra với các môn đệ (không có sự hiện diện của ông Tôma) vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần (câu 19), tức là chiều Chúa Nhật phục sinh. Tám ngày sau, tức vào ngày Chúa nhật kế tiếp, Chúa Giêsu phục sinh lại hiện ra với các môn đệ, tại cùng một nơi, nhưng lần này có sự hiện diện của ông Tôma (câu 26).
- Trước khi chịu khổ nạn, Đức Giêsu đã nói: “Thầy ra đi và Thầy đến với anh em” (x. Ga 14,18.28).
- Ngài cho họ xem hai bàn tay và cạnh sườn để họ thấy những vết thương gây ra do bị đóng đinh. Từ đó Ngài muốn cho các môn đệ biết rằng: Đấng đang sống và đứng giữa họ chính là Đấng đã chịu đóng đinh và chết trước đây mấy ngày. Ngài cho họ xem cạnh sườn vì trong Phúc âm Gioan có kể chuyện Ngài bị đâm vào cạnh sườn (x. Ga 19,34).
- Những người đã được thấy Chúa phục sinh trong Ga 20,18-29 là chị Maria Mác-đa-la, mười môn đệ trong Nhóm Mười Hai, rồi đến ông Tôma.
- Cả bốn Phúc âm đều kể chuyện Chúa Giêsu phục sinh sai các môn đệ lên đường (Mc 16,15.20; Mt 28,19-20; Lc 24,47-48; Ga 20,21). Ngài sai họ đến, không chỉ với dân Ít-ra-en, mà với mọi dân tộc trên mặt đất, để họ rao giảng Tin Mừng cứu độ, loan báo sự phục sinh của Đấng đã sống và chết vì họ. Hai câu Ga 17,18 và Ga 20,21 đều nói về việc Đức Giêsu là người được Cha sai đi, và rồi chính Ngài lại trở nên người sai các môn đệ lên đường.
- Trong Cựu Ước, Thiên Chúa đã thổi hơi vào mũi con người, để nó trở thành một sinh vật (St 2,7). Ở đây, Chúa Giêsu phục sinh cũng thổi hơi trên các môn đệ để ban cho họ sức sống mới tức là Thánh Thần của Ngài (Ga 20,22). Thánh Thần cần cho những người được Ngài sai đi (Ga 20,21). Thánh Thần sẽ dạy họ mọi điều (Ga 14,26) và giúp họ làm chứng cho Chúa Giêsu (Ga 15,26). Ngoài ra, Thánh Thần còn cho họ có khả năng tha tội (Ga 20,23).
- Một tuần sau, Chúa Giêsu phục sinh trở lại như thể để gặp riêng ông Tôma. Ngài muốn đáp ứng mọi yêu cầu cụ thể của ông ở câu 25. Rõ ràng Ngài không muốn mất ông, Ngài muốn ông có cùng một đức tin như các môn đệ kia.
- Lời tuyên xưng của Tôma ở Ga 20,28 rất đặc biệt, vì ông tuyên xưng Thầy Giêsu phục sinh là “Thiên Chúa của con”. Điều này gợi cho ta nhớ đến câu đầu tiên của Phúc âm Gioan, trong đó Ngôi Lời đã được gọi là Thiên Chúa (1,1). Ngôi Lời ấy đã thành người nơi Đức Giêsu Kitô (1,17).
- Mối phúc ở Ga 20,29 dành cho chúng ta, những người đã tin, tuy không được thấy tận mắt, hay chạm tay vào Đấng Phục sinh như các môn đệ xưa. Gioan 13,17 lại cho ta một mối phúc khác, đó là mối phúc của người dám thực hành việc phục vụ thấp hèn cho anh em.