Vatican News
Dưới đây là nội dung của bài viết:
Hơn một triệu bạn trẻ hiện diện đông đảo tại khu vực Tor Vergata để cùng Đức Thánh Cha Lêô XIV tham dự buổi canh thức Năm Thánh Giới trẻ và tham dự Thánh lễ sáng Chúa nhật do ngài chủ sự. Trong tâm trí vang lên câu hỏi trực tiếp của Chúa Giêsu trong Tin Mừng Matthêu, khi nói về Gioan Tẩy Giả và các môn đệ của ông: “Anh em ra xem gì trong hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió chăng” (Mt 11,7). Các bạn trẻ đã trả lời bằng nhiều cách, như mang theo sự nhiệt huyết hân hoan của mình lan tỏa khắp đường phố, quảng trường, địa điểm công cộng và phương tiện giao thông của Thành Vĩnh Cửu, một niềm vui và “tiếng ồn vui nhộn” mà dân thành Roma sẽ còn nhớ mãi.
Họ cũng đã trả lời ngay trong đêm canh thức ấy, khi đặt câu hỏi theo một cách nào đó ngược lại câu hỏi của Chúa Giêsu với Vị Đại Diện của Người: những câu hỏi về ý nghĩa. Và Đức Thánh Cha đã trả lời, ôm lấy và đồng hành với các bạn trẻ, không bỏ họ đơn độc. Ngài nhắc lại lời Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI thường nói: “Người tin không bao giờ đơn độc”. Tôn giáo trước hết là một tương quan. Đó là một trong những chủ đề trung tâm của buổi đối thoại trong đêm canh thức thứ Bảy, một cuộc trò chuyện lúc hoàng hôn, tựa như buổi tối ở Emmaus, khi ngày sắp tàn.
Từ góc nhìn đó, “lời bình” sâu sắc nhất cho khoảnh khắc sống động này của Giáo hội ở ngoại ô Roma được gói gọn trong những câu thơ của bài thơ Emmaus của David Maria Turoldo:
Khi mặt trời đã ngả về tây,
Người vẫn là lữ khách trên đường
giảng lời Kinh Thánh, ban yên ủi
qua tấm bánh âm thầm tay bẻ.
Xin còn soi chiếu trí tâm con,
để con nhận ra gương mặt Ngài
và hiểu rằng tình yêu Thiên Chúa
luôn kiếm tìm, đưa con ra khơi.
Tor Vergata như Emmaus. Từ hoàng hôn đến bình minh, từ bóng tối buông xuống đến ánh sáng mới đầy hy vọng. Đức Thánh Cha Lêô đã nhấn mạnh điều này trong bài giảng Thánh lễ sáng Chúa nhật, nói đến hành trình nơi tâm hồn của hai môn đệ: từ nỗi sợ hãi và thất vọng đến niềm vui vì một cuộc gặp gỡ bất ngờ, không ngờ tới, một cuộc gặp trực tiếp.
Đám đông bạn trẻ ấy đã đến Tor Vergata để thấy một gương mặt. Và nhờ đó, để được một tình yêu chạm đến. Không phải để “làm” điều gì đó, mà để “hiện diện”. Không phải làm, mà là hiện diện, ngay cả trong thinh lặng. Không nói, mà có thể là hát. Hiện diện trong thinh lặng và cùng nhau hát. Không một mình. Họ sống chủ động trong các mối liên hệ, nhận ra rằng mọi thứ đều là mối quan hệ. Đức Thánh Cha Lêô đã nói rõ khi trả lời các câu hỏi của giới trẻ: “Tất cả mọi người trên thế giới đều được sinh ra. Cuộc sống của chúng ta khởi đầu từ một mối dây liên kết, và chính qua các liên kết ấy mà chúng ta lớn lên. [...] Khi say mê tìm kiếm chân lý, chúng ta không chỉ tiếp nhận một nền văn hóa, nhưng còn biến đổi nó qua các lựa chọn sống. Thực tế, chân lý là một liên kết nối kết lời nói với sự việc, tên gọi với khuôn mặt. Trong khi đó, sự dối trá thì tách rời những điều ấy, gây nên nhầm lẫn và mập mờ”.
Chân lý cũng là một mối liên kết, một mối quan hệ, đang bị khủng hoảng nghiêm trọng trong thời đại hư vô mà chúng ta đang sống. Chân lý không thể tách rời khỏi tình yêu, bởi tình yêu chính là mối quan hệ đích thực. Khi một người nói rằng họ “có một mối quan hệ”, họ đang nói là họ đang yêu ai đó. Một lần nữa, khi nói đến tình yêu, không phải là “làm” điều gì, nhưng là “hiện diện”, ở bên cạnh ai đó. Không có gì đẹp hơn, nhất là giới trẻ, là được “ở bên” với người mình yêu, cùng bạn bè. Khi ở bên nhau, thời gian như biến mất, xiềng xích của nó bị phá vỡ, một khoảng thời gian đầy hứa hẹn và ý nghĩa, tràn đầy niềm vui, và ý nghĩa tìm lại được nơi mà trước đó đã bị đánh mất bởi vì áp lực phải làm và phải hoàn thành trong đời sống hằng ngày.
Trải nghiệm hiện diện nhưng không trong tình bạn chính là hương vị đầu tiên của thiên đàng. Đó là lý do tại sao khi trích dẫn lời thánh Augustinô Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh đến chủ đề tình bạn, khía cạnh cốt lõi trong đời sống của giới trẻ. Ngài nhắc họ rằng: “Vị thánh lớn người châu Phi đó cũng đã trải qua một tuổi trẻ đầy sóng gió: nhưng không an phận, không để con tim im lặng, nhưng nỗ lực tìm kiếm chân lý không lừa dối, và vẻ đẹp không phai tàn. Thánh Augustinô đã tìm được một tình bạn chân thành, một tình yêu có khả năng mang lại hy vọng. Thánh nhân đã làm được điều này bằng cách gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng đã luôn tìm kiếm ngài. Thánh nhân đã xây tương lai như thế nào? Bằng cách bước theo Người, người bạn suốt đời”. Và Đức Thánh Cha kết luận bằng những lời hy vọng sống động: “Tình bạn thực sự có thể thay đổi thế giới. Tình bạn là con đường dẫn đến hòa bình”. Đó chính là tình yêu chạm đến và thúc đẩy ta vươn xa hơn.